Mẹ chồng quỳ gối xin đón con dâu trở về nhà năm lần bảy lượt.
Chán nản với cuộc sống và mối quan hệ gia đình, tôi cảm thấy thất vọng khi người trước đây còn thân thiết giờ lại cầu xin tôi về. Chỉ sau vài tháng lấy chồng, tôi nhận ra mình lầm lỡ khi trở thành dâu trong một gia đình không hòa thuận. Mẹ chồng và chị chồng cư xử thô lỗ, khiến tôi nhiều lần bị đuổi ra khỏi nhà một cách oan uổng. Dù tôi đã cố gắng chịu đựng, những công việc nặng nhọc như rửa chân hay dọn dẹp đồ bẩn khiến tôi cảm thấy như ô sin. Nhớ mãi lần đầu tiên bị đuổi vì lý do ngớ ngẩn, tôi quyết định xin phép mẹ chồng được về nhà mẹ đẻ sau khi ở cữ một tháng.
Bà mẹ chồng gọi điện bảo con dâu không quay lại nhà chồng nữa, vì bà muốn con trai lấy vợ khác để có cháu trai. Tôi từ chối mua đồ cho cháu, và mẹ chồng quát ầm lên, so sánh với thời điểm tôi yêu con trai bà. Tôi tức giận nhưng không dám cãi, chỉ nói chờ chồng mua cho. Mẹ chồng cho rằng tôi ngu, còn chị chồng hùa theo chửi bới tôi. Tôi nghĩ lý do không có gì to tát, có lẽ họ chỉ muốn dằn mặt tôi như một con dâu mới. Sau đó, mẹ chồng "bắt quả tang" tôi "ăn vụng".
Tôi cảm thấy oan ức như Thị Kính. Chồng đi làm suốt tuần, nhà hỏng điện tôi gọi thợ sửa. Không may, thợ đến khi mẹ chồng ra ngoài. Bà về thấy tôi và thợ từ phòng ngủ đi ra, liền nổi cơn ghen, đánh tôi không thương tiếc. Bà giữ thợ lại, đe dọa báo chính quyền. Tôi không làm gì sai nhưng vẫn bị oan ức. Chị dâu cũng chạy về đánh tôi thêm một trận. Cuối cùng, mẹ chồng bắt xe đưa tôi về nhà đẻ và chửi cả gia đình tôi. Tôi không chịu đựng được nên đôi co với bà. Sau này, khi được minh oan, bà vẫn nhớ chuyện tôi đã quát lại.
Khi tôi mang bầu con gái, mẹ chồng chỉ thích cháu trai. Trong suốt thời gian mang thai và sau khi sinh, bà không hề thăm nom mẹ con tôi. Tôi không giận mà chỉ thấy buồn. Sau một tháng ở cữ, tôi xin về nhà mẹ đẻ, và ở đó 3-4 tháng mà bà cũng không gọi hỏi thăm. Đến tháng thứ 5, bà bất ngờ đến thăm, chỉ nói một câu châm chọc về việc cháu có giống thằng thợ điện không rồi bỏ về. Sau đó, bà gọi điện bảo tôi đừng quay lại nhà chồng nữa, vì bà muốn con trai lấy vợ khác để có cháu trai. Bà còn nói nếu biết tôi mang bầu con gái, bà đã bắt tôi phá thai. Chồng tôi yêu vợ con nhưng vì hiếu thảo với mẹ nên không dám đứng về phía nào.
Chồng tôi đã đứng về phía tôi khi xin mẹ chờ để có con thứ hai, nhưng khi bà hỏi nếu đứa thứ hai là con gái thì anh chỉ im lặng. Tôi yêu chồng nhưng chán nản với sự yếu đuối của anh và tính độc đoán của mẹ chồng, nên quyết định ở nhà chăm con. Khi con tôi 8 tháng, chồng bị tai nạn nặng và có nguy cơ vô sinh. Tôi đã ở bệnh viện chăm sóc anh trong khi con ở nhà bà ngoại. Giờ đây, khi biết chồng không thể sinh thêm con, mẹ chồng thường đến xin đón mẹ con tôi về, thậm chí còn quỳ xin tha thứ trước sự chửi mắng của gia đình tôi. Nhìn mẹ chồng quỳ gối với nước mắt, tôi cảm thấy bà thật đáng thương, và dù chỉ là thương hại, nhưng tôi cũng có lúc động lòng trước tình cảnh này.
Trong lòng tôi vẫn còn yêu chồng, dù anh bạc nhược vì chữ hiếu, và mẹ chồng độc đoán cũng chỉ vì con. Tôi không muốn quay về nhà chồng, thậm chí đôi lúc nảy sinh ý nghĩ trả thù mẹ chồng. Hiện tại, tôi và con đang ở nhà mẹ. Cuối tuần này, mẹ chồng sẽ lại đến nhà thông gia, tha thiết xin lỗi để tôi quay về cho bà có cháu bế bồng.


Source: https://afamily.vn/me-chong-nam-lan-bay-luot-quy-goi-xin-don-con-dau-ve-lai-nha-20143311786784.chn